Nhật ký chiến đấu với bệnh ung thư giai đoạn cuối của cô giáo Hà Nội xinh đẹp

authorHương Giang 06:10 23/02/2017

(VietQ.vn) - Sống cho trọn vẹn kiếp người. Buồn vui yêu ghét khóc cười cũng qua... Trở về cát bụi cũng là hư vô...

Sự kiện: Bệnh ung thư và cách phòng tránh

Nguyễn Phạm Thanh Hằng (sinh năm 1989 tại Hà Nội) hiện đang là giáo viên cấp 2 trường THCS Lệ Chi (Gia Lâm, Hà Nội). Phát hiện mình bị ung thư trực tràng giai đoạn cuối từ tháng 12/2016, Nguyễn Phạm Thanh Hằng được cư dân mạng nể phục và cảm động trước nghị lực phi thường khi dũng cảm đấu chọi với căn bệnh ung thư quái ác. 

Cảm phục cô giáo trẻ xinh đẹp ung thư giai đoạn cuối vẫn lạc quan, yêu đời(VietQ.vn) - Nhận được kết luận ung thư trực tràng giai đoạn 4 từ bác sĩ nhưng cô giáo trẻ xinh đẹp Nguyễn Phạm Thanh Hằng vẫn vô cùng lạc quan chống chọi với bệnh tật.

Cô bắt đầu viết lại nhật ký chiến đấu với căn bệnh ung thư giai đoạn cuối của mình khiến ai cũng xúc động, không phải vì nỗi đau mà cô phải trải qua, mà chính là nghị lực của Nguyễn Phạm Thanh Hằng. Chất lượng Việt Nam xin đăng tải lại nguyên văn nhật ký của cô: 

🌺15/12/2016: Đi khám tại Bệnh viện Đại Học Y Hà Nội từ sáng đến chiều nhận được kết quả Ung Thư trực tràng giai đoạn cuối.

🌺16/12/2016: Làm thủ tục bảo hiểm sang bệnh viện Ung bướu Hà Nội. Phải nghỉ làm phải bỏ thi giáo viên giỏi. Khóc lóc buồn bã 3-4 ngày sưng húp mắt, chán ăn uống. Cơ thể mệt mỏi, đau bụng đau lưng nhiều. Gia đình lo lắng, náo loạn. Bạn bè, cơ quan rất yêu thương, tình cảm, ở bên cạnh động viên từng ngày từng giờ. 

🌺19/12/2016: Nhập viện Ung bướu HN với tinh thần thư thái lạc quan nên ăn uống tốt cơ thể khỏe hơn. 3 ngày nằm viện làm tất cả các xét nghiệm độc và kinh hoàng nhất từng trải qua như tiêm chất xạ, truyền chất xạ, bơm chất phát quang và đủ thể loại máy móc. Kết luận ung thư di căn vào phổi, hạch. 

🌺21-25/12/2016: Nghỉ làm ở nhà. Cuộc sống bỗng chốc thay đổi giờ thành một cô công chúa yếu đuối được tất cả mọi người nâng niu chiều chuộng. Mẹ chăm từng tí một từ ăn uống ngủ nghỉ sinh hoạt. Uống đủ loại thứ bổ vào người. Các buổi chiều đi bộ thể dục. 

Bạn bè và cơ quan thường xuyên đến nhà chăm sóc an ủi động viên hết mức có thể. Nhà lúc nào cũng đông vui nhộn nhịp. Tinh thần rất vui vẻ, cơ thể cũng ngày một khỏe lên. 

🌺26/12/2016: Nhập viện Ung bướu truyền hoá chất đợt 1 trong 48 giờ liên tục cả ngày lẫn đêm. 

- Sáng truyền hai tay cùng lúc: Hoá chất và canxi. Tiêm 3 loại: một loại buốt lệch mông trái, một loại ngứa xực khắp người tay phải dứt tóc, một loại nóng khắp người. 

- Chiều rút còn một kim truyền cả ngày cả đêm. Tối được tiêm thêm một phát nữa buốt lệch mông phải. Nhưng ăn uống tốt, ngủ được, cảm thấy khỏe. 

🌺27/12/2016: Tôi thấy hoa vàng trong phòng tôi. Vẫn truyền liên tục cả ngày cả đêm k ngừng nghỉ. Vẫn tiêm y hệt hôm trc. Người mệt hơn chút. Liên tục bị trói tay vs cái máy quanh giường 3 ngày 2 đêm. Độ tự kỉ và buồn chán tăng dần.

🌺
28/12/2016: Giám đốc bệnh viện đi từng phòng. Nhắc lại bệnh án từng ng - ung thư TT GDC di căn xương phổi. Nghe phát ớn. Được tiêm xong được báo rằng truyền nốt 3 chai sẽ cho về mà lòng mừng phấn khởi. Nhớ nhà kinh khủng khiếp. Cảm giác không khác gì một con chim nhốt trong lồng. Giờ nằm nhìn những giọt chảy để mong được rút kim.

🌺30/12/2016: Mở mắt ra nhìn thấy phòng mình biết mình còn sống! Bị trói tay truyền 3 ngày 2 đêm liền mình mong chờ từng giây đến lúc rút kim truyền để có thể về nhà và sáng hôm sau xuống trường. Thật không ngờ:

🌸
14h30 ngày 28/12/2016 rút kim xong mình lả đi. Nằm mê man không thể dậy được. 16h anh đến dọn đồ chở mình về thì cũng là lúc mình bắt đầu đau đớn. Những cơn đau bụng chỉ cách nhau 1-2 phút. Bụng nổi cục cứng giống như khối u trồi lên. Bụng mình như muốn vỡ ra, mình ko thở được, tim giống như bị ai bóp nghẹt lại, mình đi ngoài ra máu.

Liên tục như vậy trong khoảng 1-2h đồng hồ. Người rét run. Mình được tiêm giảm đau và không thể về nhà. Mình bắt đầu hoảng loạn. Mình khóc cũng không hiểu vì đau hay vì nhớ nhà và tuyệt vọng. Tiêm giảm đau cơn đau đã ngừng, mình cảm thấy sợ hãi cái giường bệnh mà mình bị trói tay 3 ngày qua, mình đi lang thang ở hành lang cả tối và ăn chút cháo.
21h hết thuốc giảm đau mình lại đau y hệt như lúc chiều. Sức chịu đựng yếu hơn, mình nằm rét run trên giường giống như bị sốt rét. Mình  khóc và đã gọi bố cho con đi theo với con không chịu đựng được! Mẹ nằm cạnh và nắm chặt tay mình. Mình ngủ thiếp đi lúc nào không biết...

🌸 20 ngày kể từ ngày biết bệnh, cuộc sống đảo lộn hoàn toàn. 

Thèm váy đẹp tung tăng...

Thèm guốc cao xinh xắn... 

Thèm túi xách xúng xính... Hàng ngày đến trường dạy học...

Nhớ em Zip thân yêu... Thỉnh thoảng lượn phố phường quán xá....

Thèm 1 cái tết bình thường... Mặc áo dài chụp ảnh quất đào... Đi chơi tết...

* Còn nữa...

Thích và chia sẻ bài viết:
Từ khóa:

tin liên quan

video hot

Về đầu trang