Ứng dụng lý thuyết hạn chế để đạt mục tiêu doanh nghiệp
Tiền Giang với chiến lược nâng cao năng suất và sức cạnh tranh của trái cây đặc sản
Mẹo hay giúp dân công sở tăng năng suất làm việc
Nâng cao năng suất bằng làm việc nhóm
Lý thuyết quản lý các mặt hạn chế (Theory of Constraints – TOC) giúp nhà quản lý sử dụng tối ưu các nguồn lực, nâng cao chất lượng sản phẩm, giảm thiểu các chi phí, lãng phí và thỏa mãn yêu cầu khách hàng.
Lý thuyết này dựa vào đánh giá những hạn chế về chính sách, về nguồn lực, và từ bên ngoài, từ đó đưa ra ra các giải pháp nhằm giúp doanh nghiệp cải tiến các hạn chế trong sản xuất.
Điểm bắt đầu của quá trình cải tiến liên tục là bộ phận có năng suất thấp nhất. Chính sách quản lý, vận hành của bộ phận có năng suất thấp nhất này là đối tượng cho ta thay đổi.
Thứ nhất, yếu tố thời gian: Đây là yếu tố quan trọng đầu tiên liên quan đến bộ phận có năng suất thấp nhất để chúng ta cần cải tiến. Nếu mất đi 1 giờ tại bộ phận có năng suất thấp nhất tức là cả hệ thống mất đi tương ứng lượng thời gian đó. Vậy làm thế nào sử dụng hết quỹ thời gian của bộ phận này?Thời gian của bộ phận trong dây chuyền sản xuất được chia thành thời gian sản xuất, thời gian cài đặt máy, thời gian chờ và thời gian nghỉ.
a) Thời gian sản xuất: Hãy đưa ra vấn đề này với phòng kỹ thuật, tính toán lại để có thể giảm thời gian sản xuất cho một đơn vị sản phẩm mà vẫn đảm bảo chất lượng sản phẩm.
b) Thời gian cài đặt máy: Đặt vấn đề với phòng kế hoạch để lập kế hoạch sao cho việc thay đổi chế độ sản xuất sản phẩm khác nhau là tối ưu. Việc này là tương đối khó khăn bởi kế hoạch sản xuất luôn phụ thuộc vào yêu cầu khách hàng, một yếu tố luôn biến động. Một khả năng để giảm thời gian cài đặt máy là nâng cao tay nghề của công nhân hoặc tìm ra phương pháp mới cài đặt máy.
c) Thời gian chờ: Giảm thiểu thời gian ngừng sản xuất do chờ đợi sản phẩm của công đoạn trước đưa đến. Việc này sẽ phải thay đổi chính sách ưu tiên, cân đối dòng công việc luân chuyển trong dây chuyền. Tất cả các bộ phận sản xuất có năng suất thấp nhất luôn có đủ bán thành phẩm để làm. Hoặc có thể giảm số lượng sản xuất theo mẻ. Mặc dù việc này có thể làm tăng chi phí vận chuyển sản phẩm giữa hai bộ phận, song so với hiệu quả toàn hệ thống thì chi phí hoạt động này có thể chấp nhận được.
d) Thời gian nghỉ: Giả sử bộ phận có năng suất thấp nhất này cũng dừng máy nghỉ vào buổi trưa (giữa ca) như các bộ phận sản xuất khác. Điều này dẫn đến lãng phí nguồn lực toàn hệ thống. Việc thay đổi chính sách làm việc tăng ca, tăng giờ là cần thiết, mặc dù làm tăng chi phí hoạt động (chi phí nhân công).
Thứ hai, yếu tố công nghệ: Việc giảm thời gian sản xuất cho một đơn vị sản phẩm là hoạt động cần có trong chính sách thay đổi về công nghệ. Sau đó, cần xem xét lại các sản phẩm nào thật sự cần thiết phải gia công trên bộ phận nhạy cảm. Có bộ phận nào có thể thực hiện thay thế mà không làm thay đổi chất lượng sản phẩm. Một giải pháp khác là doanh nghiệp có thể thuê nguồn lực bên ngoài. Việc tính toán chi phí để thuê sản xuất bên ngoài và nguồn lợi thu được của cả hệ thống sẽ quyết định ngân sách này.
Thứ ba, yếu tố nhân lực: Ngoài giải pháp tăng ca để giảm tối đa thời gian nghỉ của bộ phận sản xuất có năng suất thấp nhất, có một yếu tố quan trọng nữa cần lưu ý. Sau khi gia công tại bộ phận này, nếu sản phẩm là phế phẩm, sẽ không chỉ mất một sản phẩm này mà đã mất đi toàn bộ thời gian của hệ thống. Việc này sẽ được khắc phục nếu bố trí nhân lực thực hiện hoạt động kiểm tra đầu vào chặt chẽ.
Điều này cũng đúng trong lĩnh vực quản lý. Giả sử, lãnh đạo cao nhất của một tổ chức rất bận rộn, phải quyết định nhiều vấn đề. Do vậy, đây là bộ phận có năng suất thấp nhất của hệ thống (nhìn theo góc độ toàn hệ thống, mọi việc đều có khả năng ách tắc tại đây). Các yếu tố đã phân tích cho hoạt động sản xuất trên đây hoàn toàn có thể áp dụng trong trường hợp này. Thay vì phải ra quyết định cho mọi vấn đề, lãnh đạo có thể sử dụng nguồn lực bên ngoài bằng cách ủy quyền, phân quyền cho các cấp lãnh đạo thích hợp.
Trường hợp cần thiết phải bố trí nhân lực kiểm tra bán thành phẩm trước khi đưa vào gia công tại bộ phận có năng suất thấp nhất. Điều này cũng hoàn toàn đúng nếu người thư ký có thể giám sát, kiểm tra trước một số vấn đề chung trước khi trình lãnh đạo (thời gian sản xuất), vừa đảm bảo chất lượng của quyết định được đưa ra.
Trên đây là một số yếu tố liên quan đến bộ phận có năng suất thấp nhất, là đối tượng chính để cải tiến theo quan điểm của lý thuyết TOC. Tại một thời điểm, sợi dây xích chỉ có một mắt xích yếu nhất. Khi ta khắc phục được mắt xích này thì ngay lập tức sẽ xuất hiện mắt xích yếu nhất thứ hai và quá trình cải tiến lại được tiếp tục đối với mắt xích thứ hai này.
Để thực hiện quá trình cải tiến liên tục nhằm đạt mục tiêu cụ thể, các tổ chức cần hiểu rõ bản chất của sự việc để vận dụng và đưa ra giải pháp tối ưu. Hãy xây dựng quá trình tư duy để giải quyết vấn đề. Hãy xây dựng tinh thần làm việc sáng tạo trong toàn hệ thống.Các ví dụ, phân tích trên đây chủ yếu tập trung vào hệ thống sản xuất. Tuy nhiên, bản chất của hiện tượng, cho dù là sản xuất, cung cấp dịch vụ hay quản lý đều có những điểm chung. Và lý thuyết TOC có thể áp dụng cho mọi lĩnh vực bằng quá trình cải tiến liên tục, hướng tới mục tiêu tổng thể của tổ chức.
Việc ứng dụng lý thuyết TOC đã được chứng minh trên thực tế. Cho đến nay, lý thuyết TOC được hàng ngàn khách hàng ứng dụng và được dạy tại khoảng 200 trường đại học, trường kinh tế. Các khách hàng lớn ứng dụng TOC có thể kể đến như Boeing, AT&T,P&G, General Motors, 3M, Alcatel...
Văn Khoa