Việt Nam chưa có đủ người giàu?
Đề xuất gia hạn đăng ký giữ quốc tịch sau 1/7
Đường Trường Chinh bị bẻ cong: Cong mềm mại, đúng tiêu chuẩn?!
Chuyên gia lý giải liên tiếp sét đánh chết người tại Lâm Đồng
Xa xỉ được đám đông hiểu là sự đắt đỏ và khả năng chi xài phóng khoáng.
Nếu có câu này ở giữa một thánh địa mua sắm thế giới, bạn sẽ bị cười vào mặt.
Việt Nam có quá ít thời gian để thị phần thượng lưu chuyển mình thành xa xỉ, trong khi “xa xỉ” được đám đông hiểu là sự đắt đỏ và khả năng chi xài phóng khoáng.
Một khi sở hữu năng lực tiêu thụ cao và tư duy tiêu dùng bị điều khiển bởi lòng hiếu kỳ cố hữu từ cốt cách một xã hội con trẻ, người ta sẽ càng hào phóng hơn để tiếp cận bất cứ điều gì mới mẻ và lấp lánh. Điều này không khác lắm so với những dòng người vẫn đổ về các khu thương mại để chụp hình hơn là mua sắm, nô nức quây quanh một vụ cãi vã tối nghĩa đối với người ngoài, hay sở hữu những tuyệt phẩm công nghệ hoàn toàn không phù hợp với bản thân.
Có người hỏi tôi: Không lẽ người ta phải học về ngành bào chế để xứng đáng sở hữu một chai dầu thơm? Xin thưa không. Kẻ có gout, đàn ông hay đàn bà, là những ông hoàng bà chúa trong thế giới riêng của họ, do chính họ cầu kỳ phụng sự. Thế nên, Trường Pháp và Trào Lưu là hai khái niệm gần gũi, nhưng không thể lẫn lộn. Người đã đạt đến cảnh giới của ái mộ Trường Pháp mới có thể tự tại vượt trên sự chi phối toàn phần của Trào Lưu. Họ được nhận ra ở bất cứ đâu, khác biệt mà không cần phải lập dị. Cùng một món tiền, người này có thể chỉ sở hữu được sự Tiêu Thụ, trong khi người có gu thật sự đạt đến mức độ lạc thú của sự Hưởng Thụ chân chính, trong lòng tâm đắc, thấu đáo của những kẻ thật sự giàu có vô song. Và như vậy, ở Việt Nam, chúng ta chưa thật sự có đủ người giàu.