TCVN 14267:2025 về găng tay bảo vệ chống rủi ro cơ học
(VietQ.vn) - Găng tay bảo vệ chống rủi ro cơ học là sản phẩm được sử dụng bảo vệ tay người lao động khỏi những tác nhân gây hại trong quá trình làm việc như: chống hóa chất, chống cắt, chống điện giật, chống mài mòn... Để người lao động lựa chọn được sản phẩm phù hợp thì găng tay phải đạt TCVN 14267:2025.
TCVN 14267:2025 do Ủy ban Tiêu chuẩn Đo lường Chất lượng Quốc gia thẩm định, Bộ Khoa học và Công nghệ công bố. Tiêu chuẩn này quy định các yêu cầu, phương pháp thử, ghi nhãn và thông tin cần cung cấp cho găng tay bảo vệ chống lại các rủi ro cơ học do mài mòn, cắt bằng lưỡi cắt, xé, đâm xuyên, va đập.
Găng tay bảo vệ theo tiêu chuẩn này trước tiên phải đáp ứng các yêu cầu áp dụng của TCVN 14266 (ISO 21420). Tất cả mẫu phải được lấy từ vật liệu lòng bàn tay của các găng tay khác nhau cho mục đích phân loại. Đối với phương tiện bảo vệ cánh tay, mẫu phải được lấy từ vùng cần được bảo vệ.

TCVN 14267:2025 về găng tay bảo vệ chống rủi ro cơ học. (Ảnh minh họa)
Ngoài ra, găng tay bảo vệ chống rủi ro cơ học phải có mức tính năng từ 1 trở lên đối với ít nhất một trong các tính chất (mài mòn, cắt bằng lưỡi cắt, xé và đâm xuyên). Găng tay đáp ứng các yêu cầu về độ bền đâm xuyên có thể không phù hợp để bảo vệ chống lại các vật nhọn như kim tiêm dưới da.
Yêu cầu của găng tay bảo vệ chống các rủi ro cơ học, dù được làm từ một lớp hay nhiều lớp (liên kết hoặc không liên kết), có thể tạo ra sự bảo vệ đặc biệt khi găng tay tuân theo các yêu cầu được xác định trong điều sau đây.
Thứ nhất, bảo vệ chống va đập: Phải thử nghiệm từng vùng có yêu cầu bảo vệ chống va đập.
Thứ hai, găng tay bảo vệ chống các rủi ro cơ học có thể được thiết kế và chế tạo để tạo ra khả năng giảm va đập cụ thể (ví dụ: bảo vệ chống va đập lên các khớp ngón tay, mu bàn tay, lòng bàn tay).
Theo TCVN 14267:2025, quy trình thử nghiệm để găng tay đạt chất lượng có thể sử dụng băng dính hai mặt để tạo độ bám dính cho mẫu trong quá trình thử nghiệm. Giá trị bám dính trung bình phải tối thiểu là 0,20 N/mm. Hoặc lấy bốn mẫu thử từ bốn găng tay riêng lẻ của cùng một lô găng tay. Trong trường hợp vật liệu lòng bàn tay có thiết kế không đều, mẫu thử phải được lấy ở vùng có khả năng bảo vệ kém nhất (loại bỏ các phần gia cường không che phủ toàn bộ lòng bàn tay).
Trong trường hợp mẫu thử được làm từ nhiều lớp không liên kết (ví dụ: găng tay được làm từ nhiều lớp không liên kết), thực hiện thử nghiệm trên từng lớp. Nếu mẫu được làm từ các lớp liên kết (ví dụ: găng tay được làm từ nhiều lớp liên kết), các lớp có thể tách rời mà không làm hư hỏng vật liệu thì phải thực hiện thử nghiệm trên từng lớp độc lập. Nếu không, phép thử phải được thực hiện trên tất cả các lớp, chú ý không có đường may trong vùng thử.
Tính năng mẫu găng tay được xác định bởi độ thủng của mẫu, đó là sự suy giảm của mẫu được quan sát bằng mắt thường sau khi tiếp xúc với một số lần chà xát mài mòn xác định, tức là, ở vải dệt thoi, khi hai sợi riêng biệt bị đứt hoàn toàn sẽ xuất hiện lỗ thủng; ở vải dệt kim, khi một sợi bị đứt hoàn toàn sẽ xuất hiện lỗ thủng; ở các lớp liên kết, khi lỗ đầu tiên xuyên qua tất cả các lớp do mài mòn tạo ra có đường kính nhỏ nhất bằng 1 mm.
Đối với quy định ghi nhãn của găng tay bảo vệ chống rủi ro cơ học yêu cầu đầy đủ thông tin do nhà sản xuất cung cấp cho người sử dụng. Thông tin phải phù hợp với điều có thể áp dụng của TCVN 14266 (ISO 21420).
Phải nêu chi tiết về mọi thử nghiệm đặc biệt được thực hiện trong môi trường khác. Nếu phù hợp, phải có cảnh báo đối với găng tay có hai lớp trở lên thì việc phân loại tổng thể không nhất thiết phản ánh tính năng của lớp ngoài cùng. Nếu có yêu cầu bảo vệ chống va đập thì phải nêu rõ: diện tích được yêu cầu bảo vệ; cảnh báo sự bảo vệ không áp dụng cho ngón tay. Đối với bất kỳ găng tay chống rủi ro cơ học nào đạt được và cho thấy tính năng xé, bằng hoặc lớn hơn mức 1 thì phải kèm theo cảnh báo không được đeo găng tay khi có rủi ro bị vướng vào các bộ phận chuyển động của máy móc.
An Nguyên









